Tác phẩm: Trầm vụn
hương phai
Giới thiệu:
Khoảnh sân trống trải tịch mịch, một lò trầm hương chỉ còn
tro vụn.
Ngư tinh Dư Mặc mãn hạn tu hành tái xuất giang hồ, cùng liên
hoa tinh Nhan Đàm thông đồng cấu kết, chuyên đi thu thập tinh phách của những
phàm nhân ở ác bồi bổ tu vi, lấy cái tên mỹ miều là “mỗi ngày làm một việc tốt”.
Thế nhưng đi đêm có ngày gặp ma, hai người bọn họ và thiên sư Đường Châu oan
gia ngõ hẹp chạm mặt, cuối cùng đành phải chia làm hai ngả bỏ trốn.
Đường Châu rời nhà lên đường vì muốn tìm câu trả lời cho những
bí ẩn xoay quanh bản thân, nghe được lời đồn thượng cổ thần khí hiện thế, cùng
với đạo thuật học được hắn đã bắt đầu chặng đường truy tìm xa xôi vạn dặm, giữa
đường trở ngại trùng trùng, tứ phía đều là nguy cơ rình rập. Trong giấc mơ của
hắn thường xuyên xuất hiện bóng lưng một người, rồi người đó bước đi ngày một
xa dần, cuối cùng hóa thành một mảng mây mù lượn lờ.
Truyền thuyết kể rằng tàng ẩn bên trong thượng cổ thần khí
là một bí mật, một bí mật mà khi lời giải đáp vừa được vén màn, cùng lúc cũng sẽ
mở ra một đoạn tiền trần dĩ vãng.
…
Nơi giữa vô ngần trời đất, bên người sớm tối có nhau, khoan
thai ngắm nhìn thiên hạ.
Thông tin tác giả:
Tô Mịch, là một cô gái thuộc thế hệ 8x, sinh ra tại một
thành phố mỹ lệ ven hồ Tây Tử, thích chốn náo nhiệt, đông người. Niềm yêu thích
số một chưa từng thay đổi đó là: xách ba lô lên và đi vòng quanh thế giới.
Cảm thấy may mắn vì trong suốt một phần tư cuộc đời đã qua
những mong ước này phần nào đã được hoàn thành.
Hy vọng trong một tương lai không xa, có thể ngồi trên những
chiếc xe bus cũ kỹ, xóc nảy để cảm nhận vẻ đẹp huyền bí của vùng đất, thiên
nhiên Tây Tạng.
-----------------------------
0 nhận xét:
Đăng nhận xét